doctruyencuoi.com.vn

Anh học trò thông minh

  •  Lượt xem: 4954 - Ngày đăng: 15/01/2014 23:03:07


    Bạn rất thích một cô gái nhưng không có cơ hội làm quen hay tiếp cận bởi vì bố mẹ cô nàng rất khó tính. Vậy hãy đọc truyện cười Anh học trò thông minh này xem có rút ra cho mình được ít kinh nghiệm hay sáng kiến hay ho nào không nhé

 

Anh học trò thông minh

 

Xưa, có một anh học trò nghèo rất thông minh, thuê một căn nhà ở trọ trong phố. Đối diện với nhà anh là nhà một bà cụ chuyên nghề quay tơ, có một cô con gái út rất nết na thùy mị, chăm việc bếp núc.

Bà cụ thường đe bọn thanh niên hàng xóm: - Có già ở đây, bọn bây đừng hòng léng phéng đến con út.

Một ngày kia. Lúc bà cụ đang quay tơ, cô út nấu ăn dưới bếp, anh học trò cầm một cái chén nhỏ xíu sang nhà bà cụ: - Thưa bác, hôm nay cháu nấu ăn quên mua nước mắm, bác cho cháu xin một muỗng.

Thấy anh học trò ăn nói dễ thương nên bà cụ cũng dễ dãi: - Ừ con cứ xuống bếp nói con út đưa cho.

Anh học trò đi xuống bếp, giấu cái chén tỉnh bơ: - Cô út, bác nói cô cho tôi... nắm tay cô một chút.

Cô út sợ quá la toáng lên: - Má ơi! Anh này ảnh kêu...

- Thì mày để cho nó một chút. Có mất cái gì đâu!

Cô Út đành đứng im cho anh nắm tay. 3 bữa sau, anh học trò lại sang: - Thưa bác, cho con xin một củ hành nhỏ.

- Con cứ xuống bếp nói con Út đưa cho.

Anh ta lại xuống bếp: - Cô Út, bác nói cô cho tui hun cô một cái.

Cô Út la lớn: - Má ơi! Anh này ảnh đòi...

- Thì mày cứ để cho nó một chút...

 

truyện cười tình yêu

 

Nụ hôn tình iu

 

    Cô Út đành để cho anh ta hun. Cứ thế khi thì hạt tiêu, trái ớt, khi thì muỗng muối, hạt đường, cô Út cứ đành phải "cho một chút...". Một thời gian sau, anh ta đã được ở... rể nhà bà cụ.

 

Truyện cười dân gian: Ba trọc

 

    Một người đi chợ, mua được con lợn. Dọc đường về, trời nắng, đang định vào quán bên đường uống nước thì gặp một chú lính lệ. Chú lính lệ hỏi:

- Anh kia, con lợn giá bao nhiêu?

Anh ta thấy thầy quyền cũng chú ý đến mình và con lợn, liền lễ phép trả lời:

- Dạ, hơn quan đấy ạ.

Tên lính liền cho anh ta một bạt tai, rồi mắng:

- Mày láo! Dám nói lợn hơn quan à?

 

- Dạ, tôi lỡ lời!

 

Anh van lạy mãi, chú lính mới tha cho. Đi một đoạn lại gặp chú khách. Chú khách lại hỏi giá con lợn. Đang ấm ức trong lòng, anh ta liền bảo:

 

- Mới bị một vố trắng răng ra rồi, tôi không nói.

 

Cho là anh ta hỗn xược, chú khách đánh cho một gậy bảo:

 

- Mày lại chế nhạo ta trắng răng à?

 

    Anh ta bỏ chạy thục mạng, nghĩ rằng chơi với những chú khách thế này, chỉ có thiệt thân. Về gần đến đầu làng, anh ta gặp hai ông sư và một chú tiểu đang từ chùa đi ra. Chú tiểu hỏi giá lợn, anh ta càu nhàu:

 

- Trọc này là ba trọc (ba lượt) rồi, tôi không nói nữa.

 

Chú tiểu đỏ mặt, đấm anh ta, cho là anh ta nhạo sư. Nhưng anh ta cãi: "Chứ không ba trọc à?" rồi đi thẳng vào làng.

 

     Người dân Việt Nam ta khi xưa cũng có trí tưởng tượng và óc hài hước rất cao đúng không mọi người. Chẳng thế mà mặc dù đất nước ta còn nghèo nhưng lại được xếp vào 1 trong những nước có chỉ số hạnh phúc cao nhất thế giới. Đơn giản vì người dân luôn yêu đời, lạc quan trong mọi hoàn cảnh.

Bình luận ()
mua linh kiện, doc truyen co tich